Herbstliebe ( Tình yêu Mùa Thu )
--------------------------------------------------------------------------------
Mùa Thu đến tâm hồn tôi xao xuyến
Lá thu vàng trãi rộng khắp lối đi
Cho tình thơ lên tiếng gọi rù rì
Thay lời nói của trái tim bấy lâu im tiếng
Mùa Thu ấy giờ đây đã xuất hiện
Xoá nhoà đi những kỷ niệm đau buồn
Cho tim nàng rơi những chiếc lá đau thương
Và tưới mát cho con tim đà khô héo
Mùa Thu đến cho tình yêu thơ mộng
Không đau buồn , không tiếng khóc bi thương
Hết than van và nức nỡ đoạn trường
Không tuyệt vọng vì tình yêu phãn bội
Mưa thu xuống như nước mưa rửa tội
Cho những con người phãn bội với tình yêu
Và những hành trang đau khổ trăm chiều
Xẽ chãy xuống theo dòng sông định mệnh
Ðể mọi người không còn những ý tưỡng
Mưa thu rơi là tiếng nói u buồn
Cho tình đời hết những chuyện vấn vương
Và chào đón một tình yêu vừa chợt đến...
Mong rằng
Rồi vết thương về anh cũng sẽ lành!
Rồi kỉ nịêm, sẽ ngủ yên!
Rồi khoảng trống, cũng được lấp đầy!
Mong anh bình an hạnh phúc!...
Thế thôi, anh nhé!
Những dòng cuối cùng
Em viết
Dành cho anh
Em biết
Em vẫn mãi là em
Vẫn kiêu kì đỏng đảnh,
Vẫn mang chút khờ dại của trẻ con,
Nên em để mất anh!
Em trẻ con. Em rắc rối !
Em ngốc nghếch. Em ích kỷ !
Em yếu đuối. Em kém cỏi !
Em trở về với đúng nghĩa trái tim em,
Bình lặng và chai lì đến trơ trẽn!
Ừ, thì thôi
Kỉ niệm về anh đã ngủ yên trong tim em rồi đấy!
Thật vui...hạnh phúc...anh nhá....
Lần cuối cùng em gọi tên anh
Ngốc ạ..
Tình Yêu Vĩnh Hằng
--------------------------------------------------------------------------------
Tôi yêu em như đại dương nổi sóng
Cuồn cuộn dâng tràn như tiếng nói con tim
Từng lớp sóng xanh như trúc cạn nỗi niềm
Của trái tim yêu đang thét gào khao khát
Tôi yêu em như rừng xanh bát ngát
Bao phủ thú rừng trong tĩnh mịch của màn đêm
Và tiếng vang rên của muôn thú khát thèm
Muốn thoả mãn trong màu đen ân ái
Tôi yêu em một tình yêu rộng rãi
Như mây ngàn bao phủ khắp trời xanh
Và mênh mông như biển cả sóng gầm
Hay nóng bỏng của khô cằn sa mạc
Tôi yêu em như nghìn trùng cơn gió
Xé không gian bay *t tận mây ngàn
Cho muôn loài không còn tiếng thở than
Và hai cơ thể hoà chung một nhịp đập